Friday, March 29, 2024

Tổng thống Obama công du Việt Nam- chuyến đi đầy kịch tính

Cali Today News – Có thể nói chuyến đi này của ông Obama gây nhiều ấn tượng và xúc cảm nhất cho người dân VN từ Hà nội cho đến Sài Gòn. Một xúc động ập đến như một hệ quả của khát khao của một xã hội bị bưng bít, ngăn chận và chỉ một dịp may ngoại giao mà Hà Nội cần lợi dụng để có cái họ muốn, và cũng bị dân tộc VN lợi dụng, ngược lại khi công an CSVN không làm gì hơn chỉ đứng ‘im’ nhìn hàng hàng lớp lớp người dân VN ‘đói tự do, đói dân chủ’ xáp tới gặp cho được một đại diện xứ sở tự do mà họ đang trông và muốn. Một chuyến đi tác dụng bất ngờ và mạnh vào tâm hồn cả một dân tộc hay  đang “thổn thức”bao lâu. Những bàn tay cố vươn bắt tay cho được một vị tổng thống bình dân, thân thiện,  đúng nghĩa với một nước vì dân do dân của dân tới thăm đất Việt. 

Tại sao có người phải gào thật to?

Obama! I Love You.

Welcome Obama We Love You!

Chuyện này CSVN chắc chắn hiểu hơn ai hết.

Vâng, do họ thật sự ‘khát đói’ tự do lâu ngày, và sức mạnh của hàng chục ngàn người cùng ào ra đường một lượt để nhìn cho được thấy cho được một người tổng thống da đen đầu tiên nước Mỹ tạo nên từ bầu cử tự do đúng nghĩa của nó.

Kịch tính ở đây, trong lúc một chủ tịch của nước CS anh em nhà nước đang ngồi trên đầu họ, tới thăm nước này thì chẳng ai màng giành nhau chạy ra đường chào đón, hoạ chăng những tràng vỗ tay ròi rạc khi Tập cận Bình đọc diễn văn tại hội trường QH Việt nam.

Một ông Obama tươi cười vui vẻ bên một chủ tịch VN đăm chiêu và lo ngại

Sự so sánh lại đầy kịch tính khi nụ cười rạng rỡ của ông Obama so sánh với khuôn mặt “lạnh như tiền’ của Trần đại Quang chủ tịch nước , của Nguyễn thị Kim Ngân chủ tịch QH. Làm sao ông Obama không cười được khi sự thật trước mắt là tấm lòng dân tộc VN hầu hết đều hướng về Thế Giới Tự Do và làm sao những khuôn mặt lãnh tụ CSVN lại nở được nụ cười khi trong lòng họ trào dâng căm hờn ghen tỵ do giữa nhà nước và lòng dân VN xa nhau vời vợi?

Người viết tin rằng bạn đọc khó tìm ra tấm ảnh nào  một lãnh đạo CSVN nào cười tuơi giống nụ cuòi tổng thống Obama trong chuyến thăm này? Làm sao vui và tuơi được khi lòng những người cầm quyền CSVN đầy một ‘bồ dao găm”, khi những tiếng reo vui cỡi mở của người dân chật cứng hai bên đường, ngoài quán bún chả, ngoài quán trà đá cố chen vào bắt tay cho được tổng thống Obama? Hãy nhìn nụ cười “nhếch mép” của bà chủ tịch Kim Ngân đi cạnh tt Obama, sự thô lậu khi vứt một nắm đồ ăn cho bầy cá vàng bên cạnh một ông tt đang nhẹ nhàng cho bầy cá vàng với cử chỉ khoan thai thư thả đầy tính thuơng yêu loài vật khác với một lãnh tụ “cái’ CSVN họ chỉ biết ‘đè đầu tra khảo dân đen’ đã quen tay hay quyền uy hống hách thì làm sao biết được hành động khoan ái này?

Chúng ta hãy lặng ngắm nét mặt đăm chiêu tư lự của một tân chủ tịch CSVN là ông Trần đại Quang từng thủ lĩnh hệ thống công an ‘kềm kẹp’ dân Việt. Trước nụ cười cởi mở của một nước tự do và đối chiếu sâu vào nội tâm của những người thống trị CSVN khi họ biết hình ảnh của tập thể đảng CS của họ không mảy may nào nằm trong lòng dân Việt.

Ông Obama nở nụ cười thật sự vì họ biết lòng dân VN thích phẩm chất bình dân nơi ông, thích sự hào sãng Hiệp chủng quốc và tự do dân chủ mà ông là người đại diện. 

Tại sao Ông Obama khẳng định được huyện chủ quyền của Việt Nam khi ông dám dẫn Thần Thi  của danh tướng Lý Thường Kiệt: “Sông núi nước Nam vua nam ở, rành rành định phận tại sách trời” trong lúc các lãnh tụ CSVN dám lần nào đọc to lời  hiệu triệu của tiền nhân này chưa? Những lời hịch tiền nhân do Ông Obama, người da đen tóc quăn không hề liên hệ, đọc lên làm người dân VN bồi hồi xúc động thực sự vì họ là dân nam mà không được quyền thể hiện lời dạy của tiền nhân anh hùng nước Việt, để đến lúc một người nước ngoài nhắc lại sao lại không mũi lòng?  Một lần nữa thể hiện kịch tính khi CSVN đại diện cho chủ quyền thiêng liêng dân tộc phải thẹn thùng cúi mặt do đâu? Ôi cũng những tiếng “bán nước cầu vinh” làm thân ‘nô bộc’ cho ngoại bang mới cúi gầm, mới không nhếch mép cười được tiếng cười thân thiện.

Biết bao nhiêu, kể sao cho hết cái ‘kịch tính’ của một nguyên thủ một siêu cường như Mỹ lại ngồi bình thản đối diện với ông đại sứ của mình ăn 2 tô bún bình dân, hay uống ly trà đá vì ông Obama tuy là tổng thống ông cũng là người. Hành động của ông xem thường sự cách biệt của chế độ quan liêu CS khi người dân nam nhìn vào cung điện ‘khảm vàng’ của Nông đức Mạnh hay bao đời sống cực kỳ xa hoa khác của các cán bộ cao cấp CSVN hiện nay. 

Người dân VN càng reo hò, càng hoan hô không ai dùng súng AK hay dùi cui ép buộc họ phải reo hò cả. Đây là những tiếng reo sau bao năm bị ức chế, và những toán công an CSVN ‘xám mặt, ghen tức cành hông’ và những toán mật vụ xé toạc những tấm băng rôn hoan hô Obama khi ông Obama còn tại Sài Gòn cũng đủ chứng tỏ bản chất ‘rừng rú, tỵ hiềm’ của người CS như thế nào.

Kịch tính ở đây khi so sánh ông Obama ở Hoa Kỳ ngót nghét hai nhiệm kỳ tổng thống chưa bao giờ được hoan hô như tại VN tuần qua. Làm sao ông Obama quên được hình ảnh này. Làm sao ông Obama không e ngại, bất mãn trong lòng khi trong ông cũng tự hỏi tại sao thời nay lại có một thứ nhà nước mà chính quyền và người dân lại cách biệt nhau xa vời vợi như thế. Kịch tính ở đây, khi bao quyền lợi về dở bỏ vũ khí, thông thuơng, viện trợ, hợp tác Mỹ đều đem đến cho thứ chính quyền này rồi nhưng một bàn tay họ nhận và bàn tay kia vẫn tiếp tục “bóp cổ” người dân. Chắc chắn ông Obama sẽ biết rằng những lãnh đạo CSVN dù bắt tay ông cũng không bao giờ hé một nụ cười dù mức độ bang giao ra sao, quyền lợi đem tới cho họ bao nhiêu. 

Người dân miền bắc reo hò khi ông Obama xuống thăm Hà Nội, người dân miền nam chen lấn tung hô thật tình khi ông Obama bay vào trong nam.  Hà nội giở thói tiểu nhân chỉ cho ‘chủ nhiệm VP chủ tịch  Đào Việt Trung, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Hà Kim Ngọc’ ra đón một tổng thống?  Chuyện này xem chừng bất xứng về quy cách ngoại giao là sự đối xử ‘rùng rú’ hay ‘ngu dốt’. Cũng là một ‘kịch tính’ từ thói ‘chó ỷ thế nhà’. Văn hoá VN ‘khách tới nhà không gà thì vịt’ lòng trân trọng khách dù sao vẫn là lề thói của dân nam, người CS chỉ biết văn hoá rừng rú vậy thôi. Hãy xem khi Hoa quốc Phong và Tập cận BÌnh qua VN, thì các cháu thiếu nhi bị bắt buốc cầm cở đỏ Trung Cộng rợp trời ra tận phi trường. Có khi cờ 4 sao Trung cộng lại cố ý in thành 5 sao cho tròn phận ‘khuyển mã’?

Khi cái xiềng CS còn xiềng vào cổ người dân VN thì CSVN có bao lời nguỵ biện cũng không che được sự thật phũ phàng là dân tộc VN đang thiếu đói tự do dân chủ. Khi CSVN còn phủ chụp lên đầu người dân VN là ‘thiểu số phản động’ thì hàng vạn người dân tại 2 thành phố lớn Hà Nội Sài Gòn cùng ùa ra đón chờ tổng thống nước Mỹ thì đây cũng là ‘cái tát’ vào mặt thứ chế độ ‘mặt sắt’ kia? Làm sao không đầy kịch tính khi ông OBama lên phi cơ giã từ VN lòng ông có thể cay đắng vì chưa làm sao xoay chuyển tình hình với một tập thể đảng trị trung thành quyền lợi cá nhân và đảng hơn quyền lợi dân tộc. Phải chăng là chuyến công du đầy tính bi hà khi những lời biện thuyết của ông Obama làm nức lòng dân nam nhưng ông chưa có cách chuyển tải hay nói thẳng một điều với hàng vạn người đã đón và đang tiễn ông thực lòng lưu luyến:

 Rằng các bạn VN ơi! không ai mang được dân chủ nhân quyền tới tay các bạn ngoài các bạn.  Các bạn hãy nắm chặt tay nhau cùng đứng lên đòi cho được.  Nước Mỹ chúng tôi chỉ có khả năng ủng hộ và bênh vực cho các bạn mà thôi. Người Mỹ chúng tôi có thể giúp vũ khí giúp tiền bạc giúp phuơng tiện nhưng sức mạnh tinh thần và đoàn kết dân tộc thì là của riêng của các bạn.  Sức mạnh thay đổi đất nước nằm ở quý bạn, hãy thử đi rồi sẽ biết.

Ông Obama chưa nói hết hay chưa nói được là một điều thiếu sót cho ông.  Nếu ông hiểu sâu xa thì chuyến đi tuy làm nức lòng người Việt nam thật tình nhưng nghĩ cho cùng chỉ là một chuyến công du đầy kịch.

Đinh hoa Lư 29/5/2016

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img