Thân mến chào các bạn,
Mỗi khi mùa Xuân đến, lòng chúng tôi, những người sinh ra thuộc thế hệ trước của các bạn, lại rộn ràng với những bản nhạc Xuân, trong đó, có một bản nhạc mà nếu mùa Xuân không mang theo bản nhạc này, thì Xuân hình như đã mất đi nhiều hương vị: bản “Xuân và Tuổi Trẻ”. Theo Wikipedia, thì bài hát “Xuân và Tuổi Trẻ” được nhạc sĩ La Hối sáng tác vào năm 1944 cho nhóm nhạc công của Hội Hiếu nhạc Faifo, với tên tiếng Pháp đề là “Le printemps et la jeunesse”, mới đầu viết bằng tiếng Hoa, đến năm 1946, đoàn kịch nói của Thế Lữ vào miền Nam, ông đã đặt lời Việt cho bài hát này. Thú thật với các bạn, hồi đó, mỗi khi nghe bản nhạc này được trình bầy với nhịp nhanh của thể điệu Valse, tâm hồn của bao thế hệ miền Nam đột nhiên thấy lâng lâng, sảng khoái, đôi chân cứ muốn lướt đi, và những bàn tay chỉ muốn nắm lấy những bàn tay để bay theo lời ca nhịp nhàng: “Xuân thắm tươi, én tung bay cao tít trời, Vui sướng đi, cao tiếng ca mừng vui reo. Đừng để lòng thổn thức tình mê đắm. Ta trẻ vui, ta trẻ vui đời xuân thắm tươi…”
Mùa Xuân năm nay, cũng nghe nhiều ca sĩ hát bản nhạc này nhưng lòng chúng tôi lại chùng xuống, buồn bã khi nhìn về Việt Nam, thấy những hình ảnh tương phản của cuộc sống hai lớp người cùng mang họ Nguyễn, Lê, Trần. Môt bên là những nhà chọc trời với ánh điện sáng choang, những siêu thị khổng lồ với nhiều tầng lớp, những thú ăn chơi không thua gì Hồng Kông, Ma Cao. Trên những con đường sáng rực ấy, có những “nàng Tiên sa đọa”, diện áo quần lộng lẫy để đón khách làng chơi, những người sẵn sàng bỏ ra cả vài trăm triệu cho một lần hưởng lạc, những cô gái trần truồng đứng trên xe gắn máy láng o, vừa cười khoái trá vừa vỗ đồm độp vào những chỗ kín đáo của phụ nữ trước nhóm thanh niên vỗ tay hoan hô nồng nhiệt. Trong những biệt phủ xây bằng mồ hôi nước mắt của công nhân lao động, những bản ký kết trao đổi hàng trăm triệu đôla Mỹ được chan hòa bằng rượu mạnh cất từ thế kỷ trước. Tại các trường học, nam sinh đứng cười ha hả quay phim các nữ sinh lớp 9, lớp 10 xắn tay áo đánh nhau, lột trần nhau ra trước các cặp mắt hoang dại của lớp thanh thiếu niên sống chỉ vì mong được đi làm lao công nước ngoài hay bán mình làm nô lệ tình dục cho Nam Hàn, Quảng Đông…
Trong khi phẫn nộ với những hình ảnh sa đọa ấy, chúng tôi lại nhỏ lệ khi thấy những hình ảnh khác của những người nghèo mà chúng tôi đặt tên là “cuộc sống của những Zombies”, nghĩa là những người đang sống vật vờ như những xác chết biết đi, những bà cụ lưng còng gánh mớ rau hay nải chuối bên đường gió bụi, những em bé bán vé số, tối ngủ trên mặt đường ướt nhẹp, hoặc trong những mái lá dột nát, những gia đình sống trên bờ kinh rạch hôi thối, rác rưởi, đầy phân người, phân chó và các chuột chết, những cha mẹ chỉ mong cho con mình được ăn những món dư thừa mà giới Tư Bản vất ra thùng rác.
Tại sao xã hội Việt Nam ngày nay lại xấu xa, đáng ghê sợ như vậy? Thực tế lịch sử cho thấy rằng cái gọi là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam thật ra là một “Chế độ Người Bóc Lột Người” của thời Phong Kiến, Thực Dân, nhưng tinh vi gấp trăm lần các chế độ Phong Kiến, Thực Dân xưa cũ. Các Chủ Tịch, Bí Thư Phường, Xã, Thành Phố hiện nay là những Lý Trưởng, Trương Tuần, Hương Cả, của thế kỷ 19 đã được hiện đại hóa, nên tham nhũng và bóc lột nhân dân tinh vi hơn thời trước. Chính Nguyễn Phú Trọng đã công nhận rằng: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có Chủ nghĩa Xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.” Khi nói về Quốc Nạn tham nhũng từ Bộ Chính Trị, từ Trung Ương Đảng trở xuống, Tổng Bí Thư Trọng đã bênh vực Quốc Nạn này như sau: “Đến Đường Tăng đi lấy kinh cũng phải hối lộ. Bước chân sang nước Phật đã phải hối lộ…Cho nên chúng ta phải xem xét, bĩnh tĩnh, tỉnh táo, sáng suốt”. Trong khi chỉ diệt tham nhũng lấy lệ, Chủ Tịch Nước Nguyễn Phú Trọng đã phớt lờ đi ba chính sách nhằm tiêu diệt nhân dân, biến nhân dân thành những kẻ khốn cùng: Sắc Lệnh Đổi Tiền (hai lần), chính sách Cải Tạo Tư Sản, và Kinh Tế Mới.
Sắc Lệnh Đổi Tiền là một kế hoạch “cướp cạn” toàn thể nhân dân, đặc biệt là Ba Chục Triệu nhân dân Miền Nam, buộc mỗi gia đình chỉ có được 200 đồng, trong khi thì các Đảng Viên, các Lãnh Đạo từ cấp Phường đến Trung Ương thì không lệ thuộc vào Sắc Lệnh này, nghĩa là trong khi nhân dân chỉ có 200 đồng, thì các Cán Bộ tha hồ có thể sở hữu từ vài trăm ngàn đến cả tỷ đồng. Từ đó, có sự sai biệt giữa hai tầng lớp: Đảng và Nhân Dân. Chưa đủ lòng tham, Bộ Chính Trị lại ra lệnh Cải Tạo Tư Sản, nghĩa là bắt nhốt giam tất cả những ai có gia sản tích lũy từ bao đời, để tịch thu tài sản của họ, rồi buộc toàn thể nhân dân miền Nam phải đi Kinh Tế Mới, để lại nhà cửa, tài sản cho cán bộ hưởng thụ. Vì thế mà hàng triệu dân miền Nam lê thê, lếch thếch biến thành những kẻ không nhà, “homeless”, “ăn mày, ăn nhặt”, đầu đường xó chợ. Khi còn đấu tranh, Đảng đã tạo ra cái Bánh Vẽ “Đảng Của Công Nhân và Nông Dân”, để lôi cuốn Công Nhân và Nông Dân đi theo, hy sinh máu xương mình cho các lãnh đạo Đảng hưởng thụ. Sau khi đã đạt được mục tiêu, đánh đổ chế độ Nhân Bản-Tự Do của miền Nam theo lệnh của Trung Cộng, thì cả guồng máy cầm quyền lại thành lập một chế độ Tư Bản Mới, giầu sang hơn cả Tư Bản Á Châu. Chủ Tịch, Bí Thư, Giám Đốc đều sở hữu từ vài trăm triệu đến cả Tỷ Đôla Mỹ. Lãnh đạo tha hồ chiếm dụng đất công, đất tư dưới chiêu bài “cưỡng chế” để xây biệt phủ nguy nga, dát vàng 24 lên nóc nhà, thuê cả trăm công nhân là đầy tớ phục vụ cho các chủ Lâu Đài ấy. Đảng ra khẩu hiệu: “Chống Mỹ, cứu Nước”, rồi lại cho con cháu đi du học ở Mỹ, hàng năm nhét tiền cho con cháu vài trăm ngàn đô la, để chúng mua tài sản, đất đai ở Mỹ, học lấy bằng cấp Mỹ, rồi chơi xe “siêu sang” của Mỹ, mỗi chiếc xe cả vài trăm ngàn đô la Mỹ. Có kẻ lại chơi một chiếc xe đến gần Hai Triệu Đô La.
Vì thế mà bây giờ ai gọi chế độ này là Xã Hội Chủ Nghĩa thì một là kẻ điên từ nhà thương Chợ Quán mới ra, hai là chính các Quan Cai Trị Thực Dân, Phong Kiến của Thế Kỷ 21.
Một yếu tố quan trọng đã làm cho xã hội thối nát cùng cực là sự Thất Học, Thiểu Trí của các cán bộ lãnh đạo. Khi không có học vấn, không có tri thức thì bạ đâu làm đấy, thích gì nói nấy. Qua các phát biểu của lãnh đạo, từ Bộ Trưởng, Bí Thư, hay Giám Đốc, xuống đến Chủ Tịch Phường, Xã, nhân dân nhận thấy rằng trí não của lãnh đạo chỉ nhỉnh hơn cháu bé 9, 10 tuổi. Đa số Tiến Sĩ, Giáo Sư, Phó Giáo Sư chỉ có trình độ tương đương Lớp Ba Trường Làng mà thôi.
Với tri thức kém cỏi như thế, thì tại sao họ lại được bổ nhiệm làm lãnh đạo? Theo thông tin từ trong nước, hầu hết lãnh đạo từ cấp Phường, cấp Quận, đến Bộ Trưởng, Trung Ương đều là “CCCCC”, nghĩa là “con cháu các cụ cả”, được Trung Ương đề bạt dựa theo tình liên đới họ hàng, hoặc theo công trạng Nịnh Đảng, chứ không có thi tuyển, không cần tài năng, bằng cấp thứ thiệt. Ngay cả đến thư ký văn phòng Phường, mà không có thần thế, thì cũng không thể được nhận. Vì thế, nếu họ ngậm miệng ăn tiền, không mở miệng nói thì thôi, nhưng nếu mở miệng ra là nói tầm bậy tầm bạ, ngớ nga ngớ ngẩn, ngu ngu ngốc ngốc, như kẻ bị bệnh tâm thần.
Mời các bạn theo dõi một số nhỏ những phát ngôn Lớp 3 trường làng cùng bản chất độc ác của người Cộng Sản dưới đây.
-Phó Chủ Tịch QH Phùng Quốc Hiền: “Việt nam là cô gái đẹp, tất cả cơ thể chỗ nào cũng đẹp. Chúng ta phải lựa chọn những bàn tay tinh túy nhất, chứ không phải là bàn tay nào cũng cho (1) vào.”
-TS Khoa Học Lương văn Kế, giảng viên đại học Hà Nội: “Nếu không tham, người Việt không thể phát triển. Đạo đức giả hiện nay đang là chuẩn mực văn hóa. Người nào không biết giả dối, không biết bịa đặt thì không thể phát triển.”
-Nguyễn văn Đực, Phó Giám Đốc công ty địa ốc Đất Lành: “Người nghèo nên cuốn xéo về quê. Tôi dị ứng với người nghèo.”
-Phó Giáo Sư, Tiến Sĩ Nguyễn Ngọc Oanh, giảng viên Học viện Báo Chí và Tuyên Truyền: “Tôi đã đọc báo Phụ Nữ việt Nam từ khi còn chưa biết chữ?” (2)
-Nguyễn tiến Dũng, Phó Giám đốc Sở Tài Nguyên và Môi Trường tỉnh Ninh Bình hăm dọa người kiện mình: “Cả gia đình nhà mày chết, tao đi tù cũng được.”
-Tiến Sĩ Bùi Hiền, người chế tạo ra loại chữ dành cho người bị bệnh tâm thần“: Nghành Y Học Việt Nam vừa phát hiện mới nhất: “Người đã chết thì trái tim ngừng hoạt động.” (Lưu ý chữ “Nghành” viết sai văn phạm, và chú thích (3) bên dưới)
-Trần Xuân Giá, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Kế Hoạch Nhà Nước, Bộ Trưởng Kế Hoạch và đầu tư, giảng viên trường Đại Học Kinh Tế: “Bảo bối của tôi hiện nay là cái mà pháp luật không có quy định, không cấm thì doanh nghiệp và người dân được làm. Trước năm 1989 khi Luật Doanh nghiệp chưa ra đời, người dân làm bất kỳ việc gì miễn là nhà nước cho phép, còn sau đó, thì được phép làm bất kỳ việc gì mà pháp luật không cấm.” (4)
-Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình: “Người ta tìm ra bộ ba bất khả thi giữa tăng trưởng, lạm phát và tỷ giá, ông đó được quốc tế cho giải thưởng Nobel. Vậy mà hiện nay chúng ta phải vừa làm sao kiềm chế được lạm phát mà vẫn phải tăng trưởng. Tôi đã có lần nói đùa với Chủ tịch quốc hội là em chỉ cần nửa giải thưởng Nobel cũng được, nếu em làm được một trong hai”.
-Bộ trưởng Y Tế Nguyễn Thị Kim Tiến: “Bệnh nhân và người nhà hãy dứt khoát không đưa phong bì và nếu thấy bác sĩ, điều dưỡng nào nhận thì chụp ảnh, gửi cho chúng tôi.”; “Nếu là lỗi của Vắc Xin, thì xử Vắc Xin”, “thiếu giường bệnh thì hỏi Nhà Nước”. Khi đến thăm một bệnh viện nhơ nhớp, Bộ Trưởng Y Tế bịt mũi và nói: “Nếu tôi là bệnh nhân, tôi không bao giờ vào cái bệnh viện nhơ bẩn này”
-Thiếu tướng Phan Anh Minh – Phó Giám đốc Công an TPHCM: “Ít năm trước, thành phố hô hào bắt tội phạm nhưng sau đó, một năm lại phải đặc xá một đến hai lần vì trại giam quá tải chứ không phải do phạm nhân cải tạo tốt”
-Trần Trọng Dực – chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy, đại biểu HĐND TP Hà Nội cho biết: “Tôi xin mách với các đồng chí lãnh đạo quận, huyện là trưởng phòng Nội vụ của các quận, huyện đang là đầu mối tiếp nhận hồ sơ và nhận tiền chạy của các thí sinh để được đỗ công chức và số tiền không dưới 100 triệu đồng…”
-Bùi Huy Thanh – chánh Văn phòng UBND tỉnh Hưng Yên: “Quan điểm chỉ đạo về vụ việc này là xử lý nghiêm khắc nếu đúng đó là sai phạm của lực lượng chức năng. Chúng tôi mong hai nhà báo cung cấp băng gốc cho cơ quan công an vì phải có đầy đủ vật chứng, nhân chứng mới sớm xử lý được. Hơn nữa, cũng phải xem lúc bị đánh các phóng viên có xưng là nhà báo không, có thẻ hành nghề không hay là khi bị đưa về cơ quan công an mới xưng là nhà báo? Vấn đề này cần làm rõ mới xác định được tính chất vụ việc”. (5)
-Đại Biểu Quốc Hội Đặng Thành Tâm: “Tôi chỉ ước được trở về ngày xưa. Không phải mình tôi đâu, những anh khác nằm trong danh sách giàu nhất nhì sàn chứng khoán cũng ước mơ như vậy đấy. Ngày xưa làm ít, nợ ít, không canh cánh nỗi lo nợ nần. Ước như thế chả khác nào bảo mình trở về với máng lợn sứt mẻ, nhưng máng đó là của mình còn tốt hơn sống trong lâu đài xa hoa nhưng không phải của mình, lại canh cánh nỗi lo bị tù.”
-Đinh La Thăng Bộ trưởng bộ Xây dựng: “Bộ Xây dựng chả làm gì trong khi vai trò của Bộ Xây dựng cực kỳ quan trọng trong việc phê duyệt quy hoạch và thỏa thuận quy hoạch”. “Việc đóng phí thể hiện sự yêu nước nên người dân phải thấy hạnh phúc và tự hào. Khi nào người dân đóng đủ các loại phí cho các phương tiện ô tô, xe máy,… có nghĩa là “yêu nước”.
-Vũ Huy Hoàng, Bộ trưởng Bộ Công Thương: “Quy hoạch thủy điện mang tính đặc thù… Đây là quy hoạch của cả nước chứ không riêng của Chính phủ, hay của Bộ Công Thương. Chúng ta đang nói về chúng ta, chứ không phải nói về Chính phủ hay về bộ ngành này, bộ ngành khác?” (6)
-Bộ trưởng Bộ Nội Vụ Nguyễn Thái Bình: “Do đây là vấn đề nhạy cảm, tế nhị, nên chúng tôi đã đọc kỹ các văn kiện của Đảng, Báo cáo chính trị tại Đại hội Đảng lần thứ XI đánh giá cán bộ là khâu yếu, tình trạng chạy chức, chạy quyền vẫn chưa được khắc phục… Chúng tôi coi đây là tài liệu gối đầu giường để nghiên cứu giải pháp khắc phục!”
-Phó Chủ Nhiệm UB Tư pháp Nguyễn Đình Quyền: “Cơ quan điều tra Việt Nam được coi là một trong những cơ quan giỏi nhất thế giới. Quá trình điều tra của Việt Nam rất nhanh. Khóa trước chúng tôi làm việc với Cục điều tra Liên bang Mỹ, FBI, thì thấy án an ninh quốc gia, giết người cướp của của ta điều tra rất giỏi, vì công cuộc phòng chống tội phạm của ta dựa vào nhân dân”.
-Bộ Trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng: “Công tác đấu tranh của riêng Quản lý thị trường đã cố gắng nhưng phương tiện công cụ vừa yếu, vừa thiếu. Một câu chuyện có thật là, ở nhiều nơi thanh kiểm tra, anh em cán bộ phải dùng miệng để kiểm tra chất lượng phân bón!” (7).
-Ông Nguyễn Xuân Hồng, Cục trưởng Cục Bảo Vệ Thực vật: “So với quy định, loại (hoa quả bị nhiễm độc từ Trung quốc) nhiều nhất cũng chỉ cao hơn 2-3 lần. Mức này là cực kỳ an toàn và người tiêu dùng đã sử dụng số hoa quả bị phát hiện nhiễm độc vẫn đang còn rất an toàn”.
-Phạm Vũ Luận, Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo: đang chuyển từ “Một lớp 40 cháu” thành “40 cháu một lớp”
-Nguyễn Văn Phong, Phó trưởng Ban tuyên giáo Thành ủy Hà Nội: “Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra sự cố vỡ đường ống nước sông Đà, chắc cũng không phải lần cuối cùng, sẽ còn vỡ vài lần nữa”,
-Đào Đức Toàn, Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Hà Nội: Trong một xã, huyện thì quan hệ họ hàng là khó tránh khỏi” (8)
-Phó Tiến Sĩ, Giáo Sư Lê Thị Hồng Xuân: Có thể trang bị cho người dân mỗi nhà một cái lu nước to để chứa nước mưa. Đây cũng là một giải pháp chống lụt bên cạnh các công trình chống ngập lụt khác”. (Bà này được nhân dân ưu ái đặt tên là Tiến Sĩ Lu)
-Bộ trưởng Tài Nguyên và Môi Trường Trần Hồng Hà: tình trạng ngập lụt ở Hà Nội là do “thời tiết cực đoan”. “biến trường học, sân vận động, và các cánh đồng thành nơi chứa nước để “tránh ngập các nơi xung yếu”. “Không chỉ ở Việt Nam, mà ở các nước tân tiến như Mỹ và Châu Âu, mà mưa lớn bất thường như vậy, lại tập trung vào một điểm thì không hạ tầng nào có thể chống chịu được.”
-Ngày 24 tháng 2 năm 2024: Cầu treo ở bản Chu Va 6, xã Sơn Bình (huyện Tam Đường – Lai Châu) bị sập khiến cho hàng chục người đang đi đưa tang rơi xuống suối, 8 người thiệt mạng, lãnh đạo Huyện nói: “Cầu sập vì người đi đưa ma đi nhanh quá”.
Các bạn thân mến,
Trên đây chỉ là một số nhỏ những câu nói chứng tỏ trình độ nhận thức của các lãnh đạo còn trong tình trạng sơ khai, chỉ nhỉnh hơn các em bé Tiểu Học một chút, vì thế mà xã hội không tiến triển được. Mặt khác, một yếu tố gây ra sự ngăn cách giầu nghèo đến mức “cực đoan” (theo lời một ông Bộ Trưởng), chỉ là vì hai chữ “Quyền” và “Lợi” mà Đảng Cộng Sản đã sử dụng nhân dân như những đầy tớ của mình theo nguyên tắc “Kẻ nào không theo ta là kẻ thù ta”. Đảng sẵn sàng choàng còng số 8 vào bất cứ tiếng nói nào đòi cải tổ, đòi trong sạch hóa cán bộ. Một lãnh đạo đã nói: “Nếu bắt hết tham nhũng thì còn ai làm việc?” Vì thế mà nhân dân có đầu không được nghĩ, có mồm không được nói, chỉ biết nhắm mắt làm ngơ trước những bất công khủng khiếp đang tồn tại và sẽ tồn tại đến khi nào mà Đảng Cộng Sản còn cầm quyền.
Với những chứng minh kể trên, mong các bạn nhận thức được cái “VÔ LÝ, VÔ NGHĨA, VÔ LƯƠNG TÂM, VÔ GIA ĐÌNH, VÔ TÍN NGƯỠNG, VÔ TỔ QUỐC” của cái chế độ Tư Bản Đỏ này (9), từ đó mà chọn cho mình một chỗ đứng tích cực trong việc dựng lại một nước Việt Nam thực sự Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc, bảo vệ nền văn hóa nguyên thủy, cũng như dẹp bỏ cái bánh vẽ mà Đảng ban phát cho toàn dân Việt.
Chân tình chúc các bạn Sức Khỏe cả Tinh thần lẫn Thể chất để xứng đáng là Những Đứa Con Yêu Quý của Mẹ Việt Nam.
Chu Tất Tiến. Đầu Năm Con Rồng 2024.
Chú thích:
(1) Ví Việt Nam như một thứ gái gọi, mời khách ngoại quốc đến hưởng thụ.
(2) Không biết chữ, sao đọc được sách báo?
(3) Tiếng Việt ngu xuẩn của Bùi Hiền, kẻ muốn xóa hết lịch sử dân tộc, làm lợi cho Trung Cộng. Một khi thế hệ sau này học theo loại chữ này, chúng sẽ không thể đọc được sách lịch sử cũ:
C = Ch, Tr; D = Đ; G = G, Gh; F = Ph; K = C, Q, K; Q = Ng, Ngh; X = Kh; W =Th; Z = D, Gi, R; N’ = NH
Thí dụ:
TRẦN ANH CHỨC = CẦN AN CỨK,
TRẦN TRẦM CHU = CẦN CẦM CU
TRẦN CHU ĐÀI = CẦN CU DÀI
TÔI GẶP TRỤC TRẶC = TÔI GẶP CỤC CẶC
CẤM ĐÁI, CẤM KHẠC NHỔ = CẤM DÁI, CẤM XẠC NỔ,
ANH NẮM CHẶT TÔI, EM NẮM CHẶT ANH = ANH NẮM CẶT EM, EM NẮM CẶT ANH,
HỒ CHỦ TỊCH SỐNG TRONG QUẦN CHÚNG = HỒ CỦ TỊQ SỐQ COQ KUẦN CÚQ
TỔNG BÍ THƯ NGUYỄN PHÚ TRỌNG NẮM CHẶT DÂN = TỒQ BÍ WƯ QUYỄN FÚ CỌQ NẮM CẶT DÂN
(4) Hai mệnh đề này là một.
(5) Hai nhà báo bị bắt và bị đánh tơi bời, cho dù đã đưa ra thẻ hành nghề.
(6) Không ý nghĩa gì.
(7) Dùng miệng lưỡi thử phân bón?
(8) Bộ máy chính quyền tại huyện Mỹ Đức, TP Hà Nội có 13 phòng, ban thì hơn 10 người là anh em, họ hàng với lãnh đạo huyện.
(9) Chế độ Tư Bản đỏ này hoàn toàn đi ngược lại quan điểm của Karl Marx và Engels về Chủ nghĩa Cộng Sản.