Phản biện lời kêu gọi bỏ phiếu cho Trump của GS Đỗ Ngọc Hiển

0
5667

Phản biện lời kêu gọi của GS Đỗ Ngọc Hiển, Cựu Giáo Sư Kinh Tế trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam         3980

Nhân dịp tôi đọc một lá thư của ông kêu gọi hãy bỏ phiếu cho cựu tổng thống Donald Trump vì vận mệnh của quốc gia mà ông cảm thấy có trách nhiệm phải lên tiếng như một công dân Mỹ.

Ông Hiển đã nêu ra hai chủ đề mà ông ta gọi là vấn nạn của quốc gia, đó là “Nạn Di dân bất hợp pháp” và “tệ trạng lạm phát“.

Trong phần tự giới thiệu: ông Hiển tự cho mình là một giáo sư kinh tế của trường Võ Bị Quốc gia.

Trong thư, ông nói có hai vấn nạn như sau (đây là nguyên văn lời ông viết):

Người viết chỉ đề cập đến hai vấn nạn tối quan trọng hiện nay mà toàn thể nhân dân Hoa Kỳ trong đó có chúng ta đang phải đau đầu chịu đựng. Đó là nạn lạm phát cao, trường kỳ và dòng di dân bất hợp pháp vào Hoa Kỳ hiện nay lên tới 15 triệu người.”

–  Vấn đề di dân :

Ông Đỗ Ngọc Hiển lên án những người di dân lậu đã: “gây bạo loạn, cướp bóc và phá phách các gian hàng tiểu thương và ngay cả các thương xá, siêu thị, chém giết, hãm hiếp, buôn bán phụ nữ và trẻ em và ma túy giết chết nhiều trăm ngàn thanh thiếu niên nam nữ hàng năm.”

Thật tình tôi không ngờ một cựu giáo sư kinh tế như ông lại có thể có một bộ óc quan sát quá kém cỏi, ông lên án nhưng không nêu ra bằng chứng và với con số, ông nói “…nhiều trăm ngàn thanh niên nam nữ bị giết chết hàng năm” xin hỏi ông thu thập tin tức đó ở đâu và lực lượng thực thi pháp luật đã làm gì? Họ khoanh tay đứng nhìn? Hay họ không hề hay biết và điều đó xảy ra hàng năm, thế thì cơ quan hành pháp của Hoa Kỳ và hơn 1 triệu 2 trăm ngàn người Mỹ gốc Việt như ông ở đâu? Họ có ra tay trừ gian diệt bạo và ông, với một tư cách công dân gương mẫu, ông có lên tiếng phàn nàn với nhà chức trách hay không, nếu không thì ông đã quên đi  tình người  và quên làm tròn bổn phận công dân của ông.

Ông cho rằng con số 15 triệu người trốn qua được một cách bất hợp pháp đã tạo ra mối nguy cho chính ông và gia đình cũng như sự an ninh cho cá nhân ông và là một gánh nặng cho quốc gia, nào là về tài chính, phải bớt đi ngân sách phúc lợi của người dân để trang trải lo việc kiếm chỗ ăn chỗ ngủ, thuốc men y tế cho họ và những người di cư lậu này sẽ phải chịu làm những công việc của những người nhập cư khác với nửa giá tiền và những người khác sẽ bị thất nghiệp.

Họ sẽ cướp bóc, hãm hiếp phụ nữ, buôn bán cần sa ma túy, buôn người… nói chung ông cho rằng tất cả tội phạm ở Mỹ đều do 15 triệu người nhập cư bất hợp pháp này gây ra, đúng không?

Sao ông không nhớ rằng chính những người di dân đã chịu gồng mình làm những công việc nặng nề vất vả, thấp hèn nhất trong xã hội như công nhân vệ sinh, cầu đường, khuân vác… với đồng lương rẻ mạt để kiếm sống qua ngày, những công việc mà những người Mỹ da trắng và nhiều người Mỹ gốc Việt da vàng không bao giờ ‘đụng tới’.

Thật buồn cười, là một giáo sư kinh tế của một nền văn học miền Nam lại để một tên du côn thất học xỏ mũi và tên đó không ai khác hơn tên Donald Trump, tại sao tôi tin chắc là hắn ta mà không phải là người nào khác? Xin thưa, vì trên cả hành tinh này chỉ có duy nhất một Donald Trump, là người nói láo xạo gần 40,000 lần, và là người có khả năng xỏ mũi hàng ngàn con lừa hoang dã trong đó có ông.

Là một kinh tế gia, thế mà ông vẫn mơ hồ về những tệ trạng cổ hủ như nạn di dân và lạm phát mà ông cho rằng đó là một vấn nạn quốc gia, lời nói của ông chứa đựng ngụ ý tệ trạng di dân lậu là do chính quyền Joe Biden mời gọi những phường côn đồ , bọn cướp bóc tràn vào bằng cách mở cửa biên giới tan hoang ai muốn ra vào thì tự do, sao ông không nghiên cứu về tệ trạng di dân lậu vào nước Mỹ có từ thời tôi và ông chưa sinh ra vì nó bắt đầu từ năm 1820.

Hãy nhìn lại một cách sơ lược:

(1820 –1880): Đánh dấu thời kỳ được gọi là “làn sóng nhập cư lớn đầu tiên” ở Hoa Kỳ, hơn 10 triệu người nhập cư đến, chủ yếu từ Bắc và Tây Âu.

1825: Vương quốc Anh ra sắc lệnh rằng nước Anh quá đông dân cư và bãi bỏ luật cấm di cư.

Đó là thời kỳ người Anh bắt đầu lưu lạc qua Châu Mỹ Latinh.

1845: Mùa màng khoai tây thất bát ở Ireland, gây ra nạn đói khoai tây, khiến hơn một triệu người tử vong. Điều này thúc đẩy gần 500.000 người Ireland di cư sang Mỹ trong 5 năm tiếp theo. Trong những năm tiếp theo, nhiều vụ mùa thất bát ở châu Âu buộc phải tịch thu nhà thế chấp, khiến hàng chục ngàn người phải di dời đến Hoa Kỳ.

1849: Việc phát hiện ra vàng ở  San Francisco (California) đã thu hút mọi người từ khắp nơi trên thế giới, đáng chú ý nhất là từ Trung Quốc, đến làm việc tại các mỏ khai thác.

1860: Các điều kiện tôn giáo và kinh tế của Ba Lan thúc đẩy khoảng hai triệu người Ba Lan nhập cư vào Hoa Kỳ năm 1914.

1869: Người Nhật bắt đầu di cư đến Hoa Kỳ, chủ yếu là đến California với tư cách là người tị nạn chính trị hoặc đến Hawaii để làm việc trên các cánh đồng mía.

1880: Nền kinh tế khó khăn của Ý, mất mùa và tình hình chính trị thúc đẩy làn sóng di cư ồ ạt của công dân Ý đến Hoa Kỳ.

1910: Cách mạng Mexico đã đưa hàng ngàn người Mexico đến Hoa Kỳ để tìm kiếm sự an toàn và việc làm.

1964 –1975 : Chiến tranh Việt Nam tạo ra làn sóng người tị nạn Đông Nam Á.

2001: Các cuộc tấn công ngày 11 tháng 9 thúc đẩy Quốc hội Hoa Kỳ thông qua Đạo luật USA Patriot, tạo ra một số chính sách nhập cư mới hạn chế dòng người nhập cư vào Hoa Kỳ.

Thưa giáo sư, chúng ta vừa lược sơ lại lịch sử di dân của nước Mỹ, và bằng chứng làn sóng di dân vào nước Mỹ bắt đầu 204 năm trước, trước khi chúng ta được đặt chân lên vùng đất yên lành này, tất cả những người di dân lậu hay chính thức đều có một ước mơ chung đó là ước mơ có được cuộc sống an lành không thể chung sống với bạo quyền và nghèo đói, bệnh tật.

Ông cũng như tôi, chúng ta có khác gì những tiền nhân bắt đầu từ Âu Châu vượt đại dương để mưu tìm một cuộc sống mới, nước Mỹ là một nước của những người di dân, chúng ta là những kẻ di dân, người thì hợp pháp, kẻ có giấy tờ nhập cảnh, nếu ông từng là thuyền nhân vượt biển, ông có mơ phía sau đường chân trời là một vùng đất không có quỷ dữ để ông và nhiều người khác được đổ bộ lên bờ hay không, có gì khác giữa ông và những thuyền nhân đó, là những người nhập cư hợp pháp hay bất hợp pháp? Đối với chính quyền Mỹ, liệu chúng ta là những thuyền nhân có phải là những người nhập cư hay không?

Các nghiên cứu mới cho thấy người nhập cư ít phạm tội hơn người Mỹ bản địa.

Phần lớn các tài liệu nhận định đều tập trung vào tỷ lệ giam giữ vì đó là nơi ghi lại tình trạng phạm pháp của người nhập cư.

Một số nghiên cứu sâu rộng nhất đến từ Đại học Stanford. Kinh tế gia Ran Abramitzky phát hiện ra rằng kể từ những năm 1960, người nhập cư ít bị giam giữ, chỉ chiếm 60% so với người sinh ra ở Mỹ.

Ngoài ra còn có nghiên cứu cấp tiểu bang, cho thấy kết quả tương tự: các nhà nghiên cứu tại Viện CATO, một tổ chức tư vấn tự do, đã xem xét Texas vào năm 2019. Họ phát hiện ra rằng những người nhập cư không có giấy tờ ít hơn 37.1% khả năng bị kết án về tội phạm.

Các cuộc điều tra gần đây của The New York Times và The Marshall Project cho thấy giữa năm 2007 và 2016, không có mối liên hệ nào giữa những người nhập cư không có giấy tờ và sự gia tăng tội phạm bạo lực cướp đoạt tài sản trong các cộng đồng họ cư trú.

Nghiên cứu cũng cho thấy rằng những người nhập cư có một nỗi sợ hãi không muốn gặp rắc rối và bị trục xuất ra khỏi cộng đồng. Họ tránh xa việc tham gia vào các hoạt động tội phạm, người nhập cư hầu hết không muốn tình trạng di trú của họ bị rắc rối.

Hơn nữa, California có 1.8 triệu cư dân lậu và liên tục tám năm nay California vẫn là một tiểu bang có nền kinh tế đứng hàng thứ 5 trên thế giới.

Nếu ông là một kinh tế gia ông thừa biết Tư bản chủ nghĩa, ở bất cứ thời đại nào cũng có sự lợi dụng công sức, nhất là những người di dân lậu, họ là nguồn nhân lực bí ẩn giúp bộ máy kinh tế vận hành ít tốn kém.

Điều ông cần lên tiếng , đó là phản đối sự bóc lột nhân lực và đạo đức giả của tư bản chủ nghĩa.

Theo Pew Research Center: Dân số nhập cư trái phép ở Hoa Kỳ đã tăng lên 11,0 triệu vào năm 2022, theo ước tính mới của Trung tâm Nghiên cứu Pew dựa trên Khảo sát Cộng đồng Hoa Kỳ năm 2022, năm gần đây nhất. Mức tăng từ 10,5 triệu vào năm 2021 đã đảo ngược xu hướng giảm dài hạn từ năm 2007 đến năm 2019. Đây là mức tăng dân số nhập cư trái phép kéo dài đầu tiên kể từ giai đoạn 2005 đến 2007.

Tuy nhiên, số lượng người nhập cư trái phép sống ở Mỹ vào năm 2022 vẫn thấp hơn mức đỉnh 12,2 triệu vào năm 2007 dưới thời cựu tổng thống George W. Bush.

Điều đáng nói ở đây là vì lòng nhân đạo, sau khi chúng ta được các quốc gia mở lòng đón nhận cho vào định cư, mặc dù không cùng màu da, tiếng nói nhưng đó là truyền thống của những nước văn minh.

Họ cho chúng ta cơ hội để sống hạnh phúc, họ giúp đỡ chúng ta bảo lãnh người thân đoàn tụ với gia đình, và 204 năm lịch sử họ vẫn tiếp tục đón những kẻ bất hạnh không may mắn, đáng lý chúng ta phải tiếp tục cái truyền thống đó bằng hành động đền đáp lại, thay mặt những người tiền nhân đón tiếp giúp đỡ những kẻ không may mắn, nhưng ông thì không . Ông đã lên tiếng miệt thị, chỉ trích với những từ ngữ gay gắt nào là cướp bóc, hãm hiếp và làm chết hàng trăm ngàn thanh niêm nam nữ trên đất nước này. Ông có thấy tận mắt hay ông chỉ nghe từ tên khốn nạn giả vờ yêu nước Donald Trump?

Những lời nói như vậy chỉ có những kẻ  ăn cháo đá bát mới sử dụng.

Ông lo ngại họ cướp công ăn việc làm của ông à?

Quên nữa, tuổi của ông bây giờ chỉ còn biết xòe tay xin tiền trợ cấp, một là hưu trí và đơn xin được hưởng Medicaid, Medicare… hay ông lo ngại cho con cháu của ông ư? Chúng nó bây giờ đã ăn nên làm ra và nói tiếng Anh lưu loát như người bản địa, chúng nó không làm lương ba cọc ba đồng đâu mà sợ bị di dân chiếm đoạt vì sau cùng những người di dân đó họ là những người không may mắn, nhưng nếu họ là kẻ thành công và có thể họ sẽ ăn học thành tài, trở thành những chuyên gia khoa học, thế thì họ có lợi cho quốc gia hoặc ngay cả khi họ có tước đoạt công việc của một khoa bảng như ông thì càng tốt vì ông không đủ tài năng bằng họ, thì ông hãy vì quyền lợi của quốc gia mà nhường bước như ông Joe Biden đã làm.

Ông sợ quốc gia hao tốn ngân sách để lo cho họ ư?

Ông là một kinh tế gia mà ông không biết tất cả đều có ngân sách để trang trải mọi vấn đề. Trong gia đình, ông cũng có ngân sách cho mọi việc từ điện nước, thuế má, xe cộ, mua sắm, tiền trường cho con cháu, quỹ tiết kiệm, ngân sách du lịch và từ thiện, tôi không biết ông có lòng nhân từ hay không nhưng thân nhân ông bên quê nhà có vấn đề cấp bách tôi tin chắc ông cũng phải mở hầu bao ra gửi về chút ít, đó là lòng hảo tâm, nhưng nếu ông làm thinh, thì ông thật sự giống như người mà ông đang tôn sùng, tên dốt nát đang xỏ mũi ông, đó là tên Donald Trump. Việc một thanh niên trẻ đã ám sát hụt Trump ở Pennsylvania đã bị nhân viên mật vụ bắn chết tại hiện trường, thì tổng thống Joe Biden có gọi điện thoại chia buồn cùng cha mẹ cậu ta trong khi giáo chủ Trump không một lời phân ưu, chia sẻ. Ông ta hèn mạt và vô nhân đạo đến thế là cùng!

Nếu ông không thể tiếp tục tinh thần tương trợ và đền đáp công ơn như ông Jimmy Carter từng nhắc nhở thì ông nên  im miệng để không ai biết ông là phường ăn cháo đá bát, vô ơn bội nghĩa!

-Vấn đề ‘Lạm phát’:

Thưa giáo sư, tôi không thuộc bất cứ phe nhóm nào như ông đã nêu ra trong lá thư phàn nàn về hai vấn nạn quốc gia, tôi không là cử tri ủng hộ của đảng chính trị nào tại Mỹ và tôi không sống ở Mỹ.

Phần trên tôi đã trình bày về tệ trạng di dân lậu và theo lịch sử di trú Hoa kỳ, di dân là một vấn đề kéo dài từ những năm 1800 và nó sẽ kéo dài mãi mãi, chỉ khi nào, một là có chiến tranh giữa Mỹ và các nước Nam Mỹ, hai là khi nước Mỹ nghèo hơn các quốc gia khác, chỉ có hai nguyên nhân đó mới chấm dứt được nạn di dân lậu.

Trước khi chúng ta bàn về vấn đề khác mà ông gọi là vấn nạn lạm phát trường kỳ, tôi xin hỏi ông lý do gì khiến bức tường biên giới mà Donald Trump xây mãi không xong?

Đó là dọc theo đường biên giới Mỹ-Mexico dài 1954 dặm hay 3,145 cây số là những cánh đồng, những hồ nước ngọt lớn hàng mấy cây số được sở hữu bởi tư nhân và họ không cho phép chính quyền liên bang xâm phạm quyền tư hữu của họ, đó là trở ngại mà ngay cả Trump hay Biden cũng đành bó tay, khi ông Trump lên tiếng sẽ xây bức tường biên giới chỉ là để làm hài lòng những người có máu kỳ thị chủng tộc hay nói thẳng ra, ông ta chỉ ‘nói càn’ để kiếm phiếu.

Bây giờ chúng ta nói về lạm phát:

Ông là một giáo sư kinh tế học , dĩ nhiên ông rất am tường về lạm phát như ông phát biểu: “Lạm phát là nhiều tiền chạy theo ít hàng hóa“.

Đúng 100 phần trăm, người Mỹ có quá nhiều tiền nhưng hàng hóa thì rất ít, đúng không? Đấy là nguyên văn câu nói của ông, tôi không thêm bớt, và ông cho đó là một vấn nạn quốc gia? Ông ngụ ý vấn nạn đó là kết quả của sự bất tài của chính quyền Biden-Harris vì họ đã chạy theo chủ nghĩa tân phát xít, tạo ra một thảm họa dân Mỹ có quá nhiều tiền mà không có hàng hóa để mua sắm?

Đấy là lý luận của ông Đỗ ngọc Hiển, cựu giáo sư kinh tế trường võ bị quốc gia Việt Nam.

Ông dẫn chứng luật cung cầu, mà bất cứ bà bán hàng bình thường nào cũng biết khi nó không đáp ứng đúng theo luật cung và cầu. Nhưng tại sao việc cung bị thiếu hụt lại tạo ra lạm phát?

Hai chữ “Lạm phát”, tự nó đã cho ta cái khái niệm về sự lạm dụng phân phát.

Phân phát đồng tiền quá nhiều, hay đúng hơn , nhà nước đã in thêm tiền quá mức bảo kê, tôi hy vọng ông theo kịp những điều tôi nói ở đây.

Lấy thí dụ , đồng Mỹ kim hiện tại có giá trị dựa trên tổng sản lượng quốc gia Hoa kỳ đang có nhưng khi Cục Dự trữ Liên bang Fed cho in thêm tiền mà không có trữ lượng quý giá để bảo kê cho tổng số tiền vừa in ra, tức là giá trị đồng đô la phải chia ra, đó là lúc đồng đô la bị giảm giá.  Với một ly cà phê, người dân phải trả 1 đồng rưởi thay vì chỉ một đồng như lúc trước, đó là lạm phát nhưng nếu trước đó chính phủ Hoa kỳ mua về một lượng lớn quý kim để hổ trợ cho sự in tiền, thì không có tệ trạng mất giá hay lạm phát.

Nhưng tại sao chính phủ lại in thêm tiền?

Khi ngân hàng trung ương quan sát thấy rằng lưu lượng trao đổi tiền mặt nhỏ lại dần, đó là dấu hiệu của một nền kinh tế bị chậm lại, và biện pháp in thêm tiền, bán trái phiếu, hạ lãi suất để công thương mọi ngành vay mượn phát triển mặt hàng của họ, đó cũng là cách cân bằng luật cung cầu.

Đôi khi chính phủ phải tự hạ giá đồng tiền để mặt hàng xuất cảng trở thành rẽ hơn hầu có dịp cạnh tranh với thị trường quốc tế, điều chỉnh lượng xuất nhập cảng cùng với lãi suất ngân hàng được gọi là biện pháp chống lạm phát.

Thêm nữa, người Tây Phương cho rằng ‘Lạm phát’  không thể điều chỉnh. Chống lại lạm phát bằng cách điều chỉnh tiền lời từ ngân hàng trung ương và theo dõi giá cả thị trường qua chỉ số giá tiêu dùng CPI  là thước đo sự thay đổi vật giá trung bình trong một thời gian quy định để tiên đoán mật độ lạm phát.

Chiến tranh, thiên tai, chấn động địa dư như núi lửa tái hoạt động, bảo lụt và đại dịch thường là nguyên nhân chính của lạm phát.

Trận đại dịch Covid 19, giết chết hàng triệu người, làm tê liệt chuỗi cung sản phẩm khắp thế giới, nạn cháy rừng làm biến mất nhiều mặt hàng, thí dụ như ở Úc đại lợi, trận cháy rừng tháng Tư, 2023 đã thiêu rụi 10 triệu hectares rừng ở Đông Nam nước này làm cho nhiều sản phẩm nông nghiệp bị biến mất, Úc là nhà thầu cung cấp thuốc nam, thảo dược lớn trên thế giới, cho đến nay, hệ thống tinh lọc nước cốt lá đu đủ, một loại dược phẩm được các hàn lâm viện xác nhận có khả năng ngăn ngừa bệnh ung thư vẫn chưa phục hồi trở lại.

Sau đại dịch là chiến tranh Nga xâm lăng Ukraine, kế đến là cuộc chiến Israel-Hamas. Những xung đột như vậy nó xảy ra ngay trước mắt người dân Ukraine, người Do Thái và Palestine và bắt buộc nó sẽ làm gián đoạn guồng máy sản xuất, số cung sẽ bị tổn thất.

Hoa kỳ và đồng minh đã cấm vận Nga, Putin cũng phải in thêm tiền, và Ukraine hiện đang đau đầu với nạn lạm phát 20.18%, tăng 10.82% so với năm 2021.

Putin, Zelensky, cũng như Joe Biden, ngay cả Tập Cận Bình đều không phải ba đầu sáu tay, nhưng theo ông, thì chắc nhà thần đồng 78 tuổi Donald Trump của ông sẽ có tới 4 đầu 8 cái chân, vì ông đã viết Trump làm ‘kinh tế giỏi hơn Joe Biden và Kamala Harris’.

Tóm lại, vấn đề biên giới và tệ nạn di dân lậu đã có từ khi Hoa kỳ trở thành một cường quốc về kinh tế và một nền dân chủ thực sự.

Lạm phát là căn bệnh của nền kinh tế của nhiều quốc gia, mà cách giải quyết sự lạm phát đòi hỏi sự thông minh và kinh nghiệm của ngân hàng trung ương, nó không tùy thuộc vào vai trò của vị nguyên thủ quốc gia.

Hai vấn đề nêu trên không phải là vấn nạn của quốc gia và nó có thể được giải quyết bởi sự hợp tác của lưỡng viện.

Tuy nhiên, Donald Trump đã chính trị hóa hai vấn đề ”Di dân và Lạm phát“, để đầu độc tư tưởng của những cử tri nhẹ dạ, rất tiếc trong đó có những người tự nhận là khoa bảng trí thức Việt Nam.

Những kẻ gây bạo loạn tại điện Capitol ngày 6 tháng 1 và những bài viết ca tụng tên phát xít Donald Trump đã cho chúng ta thấy sự mặc cảm của một dân tộc nhỏ bé, cái tư tưởng bị bỏ rơi trên chính trường và thói quen xu nịnh vẫn còn trong đầu những tên trí thức nửa mùa, điển hình là tên tự nhận là giáo sư kinh tế Đỗ Ngọc Hiển.

Chừng nào những ý tưởng như “Ta đánh đây là đánh cho Liên Xô và Trung quốc“,  thoát khỏi cái đầu của những kẻ thích làm tôi mọi cho ngoại bang, lúc đó người Việt Nam sẽ không còn bị khinh rẽ.

Sau cùng , nếu ông không có khả năng kiểm tra sự thật những gì tên láo xạo gần 40.000 lần thì ông khoan vội khen Trump làm ‘kinh tế giỏi’.

Về kinh tế, chuyên gia phá sản Donald Trump của ông đã tạo thêm món nợ quốc gia khổng lồ trong lịch sử là 7.8 trillions chỉ chưa đầy 4 năm, tờ ProPublica phải đặt cho Trump một danh hiệu mới đó là “Vua Nợ”.

Đó là tôi chỉ mới kiểm tra sự thật sơ khởi vì tôi cảm thấy không cần phải nói thêm khi tôi biết ông sẽ không kiên nhẫn đọc bài viết này.

Trước khi dứt lời, tôi chỉ muốn nhắn gởi ông một câu: ”Bạn chỉ cần cho tôi biết bạn nhận xét con người của Trump như thế nào, tôi sẽ cho bạn biết bạn là ai , và là hạng người nào?“.

Xin chào ông.

Written by ST