Thursday, April 10, 2025
spot_img

Thư Gửi Đất Mẹ Đau Thương

Khuyết Danh

Con cúi đầu trước hồn sông núi,
Nén tâm hương dâng bậc anh linh.
Các chú, các bác – người ngã xuống,
Máu xương giữ trọn nghĩa quang vinh.

Một ngày tháng Tư, trời tang tóc,
Miền Nam rền súng, đất nhuốm đau.
Sài Gòn gục giữa cơn bão lửa,
Người khóc nghẹn, lệ chảy tuôn mau.

Đài vọng tiếng đầu hàng buốt nhói,
Hồn dân tộc chết lặng giữa trưa.
Quân kỳ cúi rũ màu son thắm,
Đất Mẹ oằn mình giữa gió mưa.

Con nghe tiếng Miền Nam nức nở,
Hồn chiến binh vọng giữa trời xanh.
Máu xưa nhuộm đất, cờ chưa khuất,
Gió vẫn vang câu gọi non sông.

Các cô nhi ngày ấy giờ đâu?
Con thương ánh mắt sầu muôn nỗi.
Các chị góa ôm mồ chồng cũ,
Tóc pha sương, tim quặn đơn côi.

Chú-Bác lính xưa, nay bạc tóc,
Nhìn quân kỳ, lệ đẫm niềm thương.
Bao năm tù ngục hồn chưa tắt,
Lửa tự do bừng sáng kiên cường.

Các anh, chị – đương tranh đấu,
Em cúi xin giữ vững niềm tin.
Dẫu đường trước ngàn trùng sóng dữ,
Ánh bình minh sẽ rạng quê mình.

Gửi bạn trẻ – dòng máu Lạc Hồng,
Đừng mơ say giữa bóng cờ gian.
Cộng sản đó – lời hoa, dao nhọn,
Thức tỉnh đi, kẻo mất giang san.

Gửi kẻ quyền cao mà hèn yếu,
Có hổ thẹn khi soi chính mình?
Một đời cúi mặt, thân làm rối,
Đẩy dân Nam chìm giữa điêu linh.

Các chú, các bác, hồn yên nghỉ,
Con nguyện đời khắc nghĩa tri ân.
Ngày mai đất Mẹ tan mây tối,
Tự do rạng rỡ giữa muôn dân.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

MỚI CẬP NHẬT

spot_img