Tình yêu thực sự của kẻ độc tài không dành cho người dân Mỹ! Ngàn lần không!

0
2472

Những người có quyền lực trong thế giới của những nhà độc tài, phát xít, chuyên quyền trên thế giới đều là những mẫu người mà Trump tôn sùng, mơ ước được như họ. Chủ yếu là có được quyền lực trong tay, được ngồi trên ngôi cao đến lúc tắt thở như Tập Cận Bình, Kim Joung-Un hay không hề bị ràng buộc bởi hai nhiệm kỳ chết tiệt như ở Mỹ, như giáo chủ Vladimir Putin hay ngồi mòn cả ghế như Viktor Orbán, họ là những người mà Donald Trump muốn kết bạn và luôn khen ngợi họ kể cả khi họ đàn áp người dân hay khởi động một cuộc chiến tranh.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Donald Trump thực sự cảm thấy rất hạnh phúc khi được làm bạn với một kẻ chuyên quyền hoặc độc tài. Thật vậy, đối với Trump, một trong những ước mơ của việc trở thành chính trị gia là có được cơ hội giao lưu với những người có quyền lực trên thế giới.

Vào ngày 8 tháng 3, Trump đã tiếp đón Thủ tướng Hungary, Viktor Orbán tại Mar-a-Lago. Khen ngợi vị khách của mình hết lời, Trump nói rằng: “Không ai tốt hơn, thông minh hơn hoặc lãnh đạo giỏi hơn Viktor Orbán. Ông ấy thật tuyệt vời. Ông ấy là một ông chủ tốt.” Trump ranh mãnh ám chỉ đến thành tích của Viktor Orbán là một nhà độc tài đầy tham vọng, người đã chà đạp nền dân chủ mong manh của Hungary. Đối với Trump, trở thành một “ông chủ” đúng nghĩa như Viktor Orbán là một mục tiêu đáng ngưỡng mộ.

Việc ca ngợi những kẻ chuyên quyền một cách nồng nhiệt không phải là điều gì mới mẻ đối với Trump. Bốn ngày sau lễ hội tình yêu ở Mar-a-Lago với Viktor Orbán, cựu chánh văn phòng của Trump, John Kelly, nói với CNN về thói quen tán dương những kẻ chuyên quyền trong quá khứ và hiện tại của Trump. Trump nói với John Kelly rằng Adolf Hitler “đã làm một số điều tốt”, đặc biệt là báo hiệu sự tăng trưởng kinh tế dưới sự cai trị của Đức Quốc xã và khả năng của Quốc trưởng trong việc chỉ huy lòng trung thành của các tướng lĩnh của mình.

Trump cũng mô tả nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình là “tài giỏi” và có những lời tử tế dành cho nhà độc tài Triều Tiên, Kim Jong Un và Tổng thống Nga Vladimir Putin.

Những lời khen ngợi của Trump đối với những kẻ độc tài phản ảnh “một thế giới quan có thể đảo ngược chính sách đối ngoại hàng thế kỷ của Hoa Kỳ”. Sự tôn sùng những nhà độc tài của Trump không nên được coi chỉ là một trò đùa hay quan niệm cá nhân. Trump có tài tạo ra những xu hướng mạnh mẽ rõ ràng trong lịch sử và văn hóa Mỹ mà xã hội bình thường hay bỏ qua. Bởi vì Trump là một người ồn ào thô tục, ông ấy thường thốt ra những xung động đáng xấu hổ được chia sẻ rộng rãi trên mọi nền tảng truyền thông, truyền hình.

Nguồn gốc lịch sử sâu xa về khả năng nhạy cảm ủng hộ nhà độc tài của Trump đã được nhà báo Jacob Heilbrunn khám phá trong cuốn sách mới có nhan đề: “Nước Mỹ cuối cùng: Mối tình lãng mạn kéo dài cả thế kỷ của phe cánh hữu với các nhà độc tài nước ngoài.” Với lối kể chi tiết và những trích dẫn có sức thuyết phục, Heilbrunn ghi lại rằng kể từ Thế chiến thứ nhất, những người cánh hữu của Mỹ thường cảm thấy có mối quan hệ sâu sắc với những kẻ chuyên quyền và bạo chúa, bao gồm Kaiser Wilhelm II của Đức, Benito Mussolini của Ý, Francisco Franco của Tây Ban Nha, Adolf Hitler của Đức và Augusto Pinochet của Chile. Các giiớ tinh hoa và trí thức hàng đầu từ cánh hữu Mỹ đã không hề che giấu sự ca ngợi chính phủ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi cũng như các chế độ sát nhân và các đội tử thần ở Trung Mỹ, Nam Mỹ và Châu Phi.

Với con mắt tinh tường am hiểu về các giai thoại trong lịch sử Hoa Kỳ, Jacob Heilbrunn đã tìm ra những nhân vật như Walter Harnischfeger, một doanh nhân ở Wisconsin, người đã giúp tài trợ cho sự trỗi dậy của Joseph McCarthy hay William F. Buckley Jr. năm 1977 đã công khai khen ngợi nhà độc tài ở Chile, Tướng Augusto Pinochet, là một mẫu người lãnh đạo đáng để noi gương.

Năm 1986, Jeane Kirkpatrick, trước đây là đại sứ của Ronald Reagan tại Liên Hợp Quốc, đã khen ngợi thủ lĩnh dân quân Angola, Jonas Savimbi. Phát biểu tại một cuộc họp của Hội nghị Hành động Chính trị Bảo thủ, Kirkpatrick nói rằng Savimbi là một người có “thành tựu rực rỡ, một nhà ngôn ngữ học, triết gia, nhà thơ, chính trị gia, chiến binh, nhà chiến thuật du kích. Savimbi được cả thế giới ngưỡng mộ và tôi đã là một trong số họ từ lâu”. Trên thực tế, Savimbi là tay sai của chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi. Jacob Heilbrunn lưu ý rằng, Savimbi cũng là “một nhà lãnh đạo tàn nhẫn đã sát hại những người bất đồng chính kiến trong hàng ngũ của mình, khủng bố đất nước của mình trong nhiều thập niên và từ chối chấp nhận kết quả của một cuộc bầu cử tự do”.

Sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc và sự mất uy tín của chủ nghĩa can thiệp tân bảo thủ do Cuộc chiến chống khủng bố toàn cầu của George W. Bush gây ra, quyền độc tài lại xuất hiện với sự báo thù và Donald Trump là đại diện cho sự hồi sinh tàn bạo của những người cánh hữu trong thế kỷ 21, tàn nhẫn hơn, mạnh mẽ hơn và thâm độc hơn.

Suy cho cùng, chính Tổng thống theo chủ nghĩa tự do John F. Kennedy và Lyndon B. Johnson đã ủng hộ các chế độ chuyên quyền ở Việt Nam, các cuộc đảo chính phản cách mạng ở Mỹ Latinh vào những năm 1960, và cuộc thanh trừng chống cộng ở Indonesia năm 1965.

Trở lại thế kỷ hiện tại, điều mới lạ là Donald Trump nhìn mọi thứ dưới góc độ cá nhân. Ông ta không ủng hộ những kẻ độc tài thay mặt cho chủ nghĩa tư bản Mỹ đôi khi được gọi là “trật tự quốc tế tự do” mà vì ông ta thực sự thích làm bạn với những tên côn đồ này và muốn noi gương họ, muốn có được quyền lực như họ, muốn được ngồi trên ghế cao không giới hạn thời gian. Tình yêu dành cho chế độ độc tài của Trump là một di sản chính sách đối ngoại tham nhũng hiện đang lây lan tại Hoa Kỳ.

Lời kết:

Tình yêu cá nhân của Trump dành cho những kẻ độc tài có thể là mới trong thế kỷ này, nhưng nó được xây dựng trên một truyền thống lâu đời và thối nát. Giải pháp thay thế cho truyền thống này đã được Thượng nghị sĩ Bernie Sanders phác thảo trong một bài phát biểu gần đây, phác thảo chính sách đối ngoại ủng hộ dân chủ sẽ như thế nào. Hoa Kỳ chưa bao giờ có chính sách như vậy – nhưng để thực sự đánh bại Chủ nghĩa Trump, giải pháp thay thế của Bernie Sanders sẽ phải được đưa lên hàng đầu.

Bài học về sự trỗi dậy của Trump là nếu nhiều người Mỹ cánh hữu, những đảng viên Cộng hòa, những cử tri Cộng hòa và đám MAGA vẫn tiếp tục ủng hộ những kẻ tham quyền cố vị, phát xít chuyên quyền ở nước ngoài, thì cuối cùng, cũng chính những người Mỹ này sẽ đưa kẻ bất xứng nguy hiểm tại Mỹ lên làm tổng thống muôn đời của Hiệp chúng quốc Hoa Kỳ.

Bút sa gà chết” là câu thành ngữ Việt Nam đề cao sự cẩn trọng trong mọi quyết định, đặc biệt là quyết định mang tính ràng buộc cao, có ký kết giấy tờ để tránh những hậu quả không mong muốn. “Bút sa” có nghĩa là đặt bút viết xuống. Theo văn hóa xưa, bút thường dùng mực Tàu để viết. Vì thế, một khi bút sa là không thể xóa được.

Nếu những người Mỹ ngày nay không cẩn trọng cho lá phiếu của mình trong năm 2024 này, họ có lẽ sẽ không còn một lần nào nữa có quyền sử dụng lá phiếu thay cho quyền lực và tiếng nói của họ nữa trong tương lai dưới một chính thể độc tài.

Việt Linh

https://www.reuters.com/world/us/bloodbath-vermin-animals-trumps-rhetoric-trail-2024-03-22/

https://ca.style.yahoo.com/donald-trump-says-dictator-only-040208295.html

https://www.abc.net.au/news/2024-03-21/donald-trump-second-presidential-term-in-his-own-words/103585614

https://www.laprogressive.com/election-and-campaigns/a-dictatorship-on-day-one

https://www.thenation.com/article/society/trump-dictator-fetish-heilbrunn/