Thơ Trần Quốc Bảo
Răng chừ trở lại Cố Đô,
Ghé ngang Thượng Tứ, thời (ăn)tô bún bò.
Hương quê mùi vị thơm tho,
Đặc trưng: mắm ruốc, xả ngò ớt tương…
Bún từ bột gạo nàng-hương,
Pha thêm bột lọc, vắt thường sợi to.
Nước-dùng, hầm kỹ xương bò,
Miếng giò heo luộc, giữa tô chín nhừ!
Thịt bò, cắt mỏng như tờ,
Tái sơ vừa độ, trụng vô nước-dùng.
Dầu ăn ớt bột, ngào chung,
Thêm vài tóp-mỡ trộn cùng cải con.
Rau thơm, xà-lách tươi dòn,
Ăn kèm bắp chuối, ngọt ngon lạ lùng!
Khách ăn chính gốc Miền Trung,
Bún bò Huế phải đi cùng ớt tươi!
Càng cay, càng thích thấu trời!
Bún bò ăn, đổ mồ hôi… ngó tề!
Món chi cũng có người chê,
Rứa răng ai nấy đều mê bún bò?
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả: