-Nhà báo Vũ Bình Nghi, là tay nghề kỳ cựu, đã từng cộng tác với nhiều tờ báo của Sài Gòn trước tháng 4 năm 1975. Ông vượt biển cùng gia đình và định cư tại Mỹ đầu thập niên 80 ở Bắc Cali.
Thành lập tờ nhật báo Thời Báo tại San Jose, vào năm 1984, mỗi tuần in 5 số từ thứ ba đến thứ bảy. Một trong những tờ nhật báo đầu tiên của người Việt vùng Vịnh! Giống như những sinh hoạt báo chí tại Sài Gòn trước 75!
Nhân sự trong một tờ nhật báo, quá ít! không thể tượng tượng nổi! Với kinh nghiệm làm báo từ trong nước, có vợ ông phụ đánh máy bài vở, lo quảng cáo và sổ sách, con trai đầu lo layout, bài vở thì có người cộng tác từ địa phương cho đến phương xa; nên Thời Báo San Jose đứng vững được trong thời gian đầu và phát triển và sống cho tới khi tự ý đình bản được 30 năm! Làm rất nhiều thân hữu cộng tác, độc giả luyến tiếc.
Là một trong ít tờ nhật báo của San Jose, thành phố có hơn 120 ngàn đồng hương, cư ngụ đông nhất, trong một thành phố tại Hoa Kỳ và những vùng phụ cận thuộc Bắc Cali, như San Francisco, Oakland, Sacramento, tờ Thời Báo đã sống cùng cộng đồng với những sinh hoạt từ chính trị, văn nghệ đến tin tức xã hội từ 1984 cho đến 2014. Một món ăn tinh thần hàng ngày, thành “ghiền”, rất được đồng hương theo dõi, ưa thích!
Luật đào thải, khi thời đại báo mạng Internet phát triển, thì báo giấy đi xuống, thành phố San Jose có tới 4 làn sóng phát thanh 1500AM, 1430AM, 1120AM, 1290AM và bây giờ lại thêm các đài truyền hình địa phương cho coi miễn phí và giá quảng cáo rất rẻ thì số phận các tờ báo giấy nguy ngập, đình bản. Không phải chỉ có báo Việt, mà báo Mỹ cũng chung một số phận!
Biến cố chính xảy ra, khi vợ của chủ nhiệm Vũ Bình Nghi mất làm ông buồn, tuổi già 72, đứa con trai thì layout giỏi, nhưng lại không giỏi về bài vở, không có ai lo chuyện quảng cáo, sổ sách, cho nên tờ nhật báo Thời Báo ngày càng mỏng. Ông lại không muốn sang nhượng tờ báo cho người khác, cho nên cuối cùng, sau 30 năm vui buồn nghề nghiệp, cũng đành phải tuyên bố ngưng hoạt động!
Tin tờ Thời Báo đình bản vĩnh viễn làm nhiều người nuối tiếc, nhất là các vị cao niên thích đọc báo giấy hơn đọc báo mạng trên computer. Vũ Bình Nghi có mục Thiên Hạ Sự lấy bút hiệu là Ký Còm, vào số báo thứ bảy chuyên phê bình những chuyện nóng trong cộng đồng, làm cho độc giả theo dõi mê mệt. (Giống như chuyện Chưởng Kim Dung, trước 75, lôi cuốn, hấp dẫn, nhưng phải theo dõi nhiều kỳ!) Vì là chủ nhiệm, nên ông tha hồ múa bút, không bị ai kiểm duyệt, đây cũng là điểm đặc biệt của Mục Thiên Hạ Sự, cột nổi nhất của tờ nhật báo.
Một kỷ niệm đau thương khó quên sôi nổi của Thời Báo San Jose, là lúc thịnh vượng, thì trong một số báo Xuân cuối thập niên 90, có đăng 2 bài phỏng vấn thẩm phán Phan Quang Tuệ và Tổng lãnh sự Việt Cộng Nguyễn Xuân Phong ở San Francisco, và kết quả là nhiều đồng hương đã biểu tình phản đối Thời Báo hơn cả tháng trời và từ đó sức mạnh của tờ nhật báo này bị giảm sút, nhiều người tẩy chay, không còn đứng đầu trong các tờ báo ngày của San Jose.
Tuy vậy Anh Chị Em giới truyền thông vẫn nể phục tài làm báo của chủ nhiệm, nhà báo Vũ Bình Nghi suốt 30 năm hiện hữu, coi như ông là gương thành công cả về nghề nghiệp lẫn tài chánh.
Thành phố San Jose, thủ đô tiên phong của thung lũng điện tử Silicon Valley nổi tiếng thế giới, cung cấp việc làm cho nhiều đồng hương từ giữa thập niên 70 cho đến cuối năm 2000, từng được gọi là Thủ Phủ Tình Thương, qua thuyền nhân Lê Văn Hải hăng say hoạt động, cộng tác với Ủy Ban Báo Nguy Cứu Người Vượt Biển, với 6 chiến dịch “Tình Thương Dưới Ánh Mặt Trời” những lần quyên tiền trên hàng triệu đô la! Yểm trợ những con tầu tình thương của các nước ra khơi, cứu trợ, cứu vớt hàng ngàn đồng bào vượt biển. Từng là thủ phủ chính trị của cộng đồng hải ngoại và có rất nhiều sinh hoạt ghi dấu ấn trong lịch sử hình thành cộng đồng. Tờ Thời Báo San Jose đã ghi lại một số kỷ niệm sinh hoạt cộng đồng đó; nhiều người đã lưu giữ lại những số báo đặc biệt để làm kỷ niệm.
Giờ thì, giã biệt Nhà báo Vũ Bình Nghi, giã biệt tờ nhật báo Thời Báo San Jose (1984-2014) thân yêu, thân hữu cộng tác, độc giả lưu luyến một thời đã qua. Đời sống như một dòng sông, chảy mãi, biến đổi từng giây, từng phút! Chỉ biết… “vẫy tay chào nhau!” vĩnh biệt!